Như Phương & Khánh Chân

Sầu Đông

Lặng lẽ trong ta một nỗi buồn
Những chiều thứ bẩy nắng chiều buông
Những ngày tuyết phủ mờ nhân ảnh
Quạnh vắng mình ta một góc buồn
Nghe tiếng tim ta đang nức nở
Đang tìm quên lãng trong thiền môn
Cố nghe theo Phật tìm tâm tịnh
Tĩnh lặng mong TÂM sẽ hiện tiền
Phật pháp hoằng dương tự ức niên
Tại tâm phật tính bởi nhân duyên
Ta bà thế giới khôn riêng cõi
Tu thân an hưởng cảnh thiền viên
Một cảnh vô thường vạn kiếp nhân
Sinh linh chìm đắm sắc - tiền - danh
Nhân gian tâm hỷ nộ ái ố
Thiên định hướng tâm cõi niết bàn


NPKC

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Sầu Đông"